Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Giới thiệu chùm thơ Lục Bát của Nhà Thơ Vi Đà


Nếu em là đám độc bình
Anh làm sóng tím rung rinh quanh bèo
Nếu em là một quán nghèo
Anh làm nhện gió sớm chiều giăng tơ
Nếu em gối mộng đề thơ
Bút pháp anh thảo tại bờ Vân Lâu
Nếu em là một ga tàu
Anh làm đèn hiệu thức thâu đêm ngày
Rượu đời em uống nếu cay
Để anh uống cạn cho say cả đời

Vi Đà
Bất ngờ
Giữa đường gặp trận mưa giông
Được em ghé lại ô hồng che chung
Em cười anh chớ ngại ngùng
Cái mưa xứ Huế bất chừng lắm cơ
Tiếc
Cơn mưa
Tạnh bất ngờ
Ô hồng rẽ lối
Ngẩn ngơ ô trời
Sông hồ muôn nỗi đường đời
Bất ngờ
Mưa đổ
Ai người che ô

Lục bát người dưng
Tặng đại tá tình báo Hoàng Minh Trúc Lâm và Bsĩ Vũ
Thế là em vẫn người dưng
Để bao con suối đã từng quên trôi
Bây giờ em cứ gọi tôi
Cái tên mẹ đặt từ thời chôn rau
Cái tên đi ở nhà giàu
Nón mê quần đụp chăn trâu gậm cầu
Cỏ gà ngồi chọi bên nhau
Chơi ô ăn hiếp đi đầu cướp quan
Cúc vàng gọi bướm sang ngang
Bờ tre xào xạc cổng làng chờ nhau
Ve sầu quạt gió đêm sâu
Đỗ quyên khắc khoải vó câu xa dần
Sông hồ níu gót chinh nhân
Đơn côi chính khách mây tần cánh chim
Người đi gói kín niềm tin
Cỏ gà đốm bạc chạnh niềm gió mưa
Tóc thề đã rải sương thưa
Bạc phau kỉ niệm đếm mùa xuân rơi
Người về nâng cốc rượu đời
Người dưng còn nhớ những lời người dưng
Ngăn dòng suối hạnh chưa ngưng
Đào xưa tiếc lộc ngập ngừng đón xuân
Bão tan
Mưa tạnh
Trăn ngần

Sân ga
Sân ga người tiễn tôi đi
Ngập ngừng chẳng nói điều gì cho nhau
Ngẩn ngơ trong lúc chờ tàu
Bồi hồi nghe tiếng còi đâu vọng gần
Ngập ngừng xẻ nửa bước chân
Đời ta biết mấy mươi lần chia phôi
Bao giờ cho cánh liền đôi
Cho đời ta hết những lời biệt li
Sân ga những buổi phân kì
Kẻ đi người ở sinh ly đau lòng
Sân ga ai tiễn đưa chồng
Ai về sương phụ má hồng nhạt phai
Sân ga ai tiễn đưa ai
Ai đi ai ở sương mai mỏi mòn
Sân ga mẹ tiễn đưa con
Biên thùy quan ải nước non nặng lời
Sân ga ai đã đi rồi
Còn ai lẻ bóng ngậm ngùi trông theo
Sân ga ai tiễn người yêu
Sân ga ai khóc ướt chiều sân ga
Sân ga con tiễn đưa cha
Bà đưa tiễn cháu trẻ già nhìn nhau
Sân ga tà áo muôn màu
Từng đôi mắt ướt tìm nhau thẩn thờ
Sân ga là một bài thơ
Trùng phùng ly biệt đời chờ nhớ thương

Rượu đời
Rượu đời một chén đầy vơi
Lộc riêng thượng đế tặng người trần gian
Rượu đời quý hiếm hơn vàng
Cất chưng bằng những trái ngang của đời
Gạo hồng trần nước mắt tôi
Đa đoan ủ với men đời nên cay
Hóa công người thợ khéo tay
Bể trần bể rượu luôn đầy chẳng vơi
Hương thơm là của đất trời
Vị ngon của những kiếp đời trầm luân
Rượu đời chỉ uống một lần
Đủ làm vốn sống tảo tần độ thân
Mỗi khi nâng chén thăng trầm
Hồn ta bay bổng theo vầng mây trôi
Tan mê về lại chợ đời
Bán vòng nguyệt quế mua cười tháng năm
Thanh vân dệt áo phong trần
Công danh phó mặc nợ nần chẳng lo
Thương vay khóc mướn sông hồ
Đan gàu tát biển để mò kim rơi
Rượu đời uống mãi chẳng vơi
Ai mà uống cạn được trời phú cho
Rượu tràn như nước sông Ngô
Đặc quyền sở hữu luôn kho rượu đời
Vi Đ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét