Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

(Cảm Ngộ Tình Thân) Tâm Tình Của Đấng Sinh Thành

(Cảm Ngộ Tình Thân) Tâm Tình Của Đấng Sinh Thành

Ngộ An (lược dịch


Con yêu của mẹ!
       Nếu một ngày nào đó con thấy mẹ ngày càng già nua, phản ứng ngày một chậm chạp, sức khỏe ngày dần suy yếu thì xin con hãy nhẫn nại để hiểu và cảm thông cho mẹ nhé...

       Khi mẹ ăn uống vụng về, thậm chí không mặc quần áo được thì đừng chê cười mẹ, hãy kiên nhẫn một chút nha con! Con còn nhớ mẹ đã từng mất bao thời gian để dạy cho con những điều như vậy không? Dạy con phải như thế nào để được ăn no mặc ấm, dạy con trước tiên phải biết cách bảo vệ bản thân mình.

       Khi mẹ cứ lảm nhảm, nói đi nói lại những điều giống nhau thì xin con đừng ngắt lời mẹ, hãy nghe mẹ nói: Lúc con còn nhỏ, mẹ đã phải đọc đi đọc lại nhiều lần một nội dung câu chuyện cho đến khi con bình an đi vào giấc ngủ.

        Lúc trò chuyện với con, bỗng nhiên mẹ không biết mình phải nói gì nữa, lúc ấy hãy cho mẹ chút thời gian để suy nghĩ nha con! Nếu như mẹ mãi vẫn không nghĩ ra, con cũng đừng lo lắng, đối với mẹ lúc này lời nói không còn quan trọng nữa mà quan trọng là được ở bên cạnh con của mẹ.
Lúc mẹ không muốn tắm, xin con đừng sỉ vả và cũng đừng la rầy mẹ. Có nhớ lúc con còn nhỏ, mẹ đã từng dùng đủ mọi cách để dỗ dành con tắm không?
Lúc mẹ vô cớ đi ra ngoài mà không tìm được đường về nhà, xin con đừng giận mẹ, đừng bỏ mẹ một mình bên ngoài, hãy từ từ dẫn mẹ về nhà. Con còn nhớ lúc nhỏ, mỗi khi con lạc đường, mẹ luôn sốt ruột đi tìm con không?
Lúc tinh thần mẹ không còn minh mẫn, bất cẩn làm vỡ bát cơm, xin con đừng trách mắng mẹ. Hãy nhớ lúc còn nhỏ, con đã nhiều lần quẳng cơm canh xuống đất không?
Lúc chân của mẹ không còn khỏe nữa, xin con hãy dìu mẹ nhé. Dìu mẹ giống như lần đầu tiên mẹ tập con chập chững bước đi những bước đầu đời!
Rồi một ngày mẹ nói với con, Mẹ không còn muốn sống trên đời này nữa. Con cũng đừng giận mẹ, rồi có một ngày con sẽ hiểu, sẽ nhận ra mẹ như ngọn nến sắp tàn trước gió, ngày đó không xa.
Nếu như có một ngày nào đó con phát hiện ra mẹ phạm rất nhiều lỗi lầm đi chăng nữa, thì xin con hãy hiểu rằng lúc nào mẹ cũng dành cho con của mẹ những điều tốt đẹp nhất. Mẹ yêu con! Con yêu của mẹ!
Tội nghiệp cho tấm lòng những bậc làm cha mẹ trong thiên hạ. Cuối cùng có một ngày cha mẹ cũng sẽ rời xa chúng ta. Đừng để đến lúc đó mới hoảng hốt nhớ lại những việc mình muốn làm cho cha mẹ, nhưng chưa kịp làm; những điều muốn nói nhưng chưa kịp thố lộ. Nỗi đau ấy giống như nhát búa bổ mạnh vào tim!
Xin tất cả những người làm con hãy nhớ: Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, con muốn nuôi dưỡng nhưng cha mẹ đã không còn nữa!
Tình thương yêu của cha mẹ là loại tình thương thánh thiện nhất trong thiên hạ. Hỡi những ai là hiếu tử, hãy đối xử tốt với cha mẹ của mình nhé!
       Nói đến lòng hiếu kính với cha mẹ, Khổng tử nói:
      “Con cái thời nay cho rằng có thể nuôi dưỡng cha mẹ là Hiếu. Nhưng nếu chỉ nuôi dưỡng suông mà không có lòng tôn kính thì chẳng khác nào nuôi chó ngựa trong nhà, sao có thể gọi là Hiếu được?

Muốn hiếu kính cha mẹ thật ra không cần dùng quá nhiều thời gian và tiền bạc, chỉ cần một câu nói, một lời vấn an, một nụ hôn nhẹ, một dòng lệ tri ân đong đầy... cũng đủ làm cha mẹ mãn nguyện. Bậc làm cha làm mẹ trên thế gian này kỳ thực rất dễ thỏa mãn, một dòng tin nhắn, một bó hoa tươi, một vòng tay thân thương của đứa con,… cũng đủ làm cha mẹ cảm động.

       "Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, con muốn nuôi dưỡng nhưng cha mẹ đã không còn nữa". Có một nỗi đau, vĩnh viễn không có cách nào bù đắp; có một vết thương, mãi mãi không thể chữa lành.

       Có lẽ, bậc làm cha mẹ vốn không hề mong cầu con cái báo đáp cho mình, cha mẹ chỉ biết dựa vào bổn phận và tình thương mà làm tất cả cho con mình, hi vọng con có một tương lai tươi sáng, có một cuộc sống sung sướng hơn mình mà thôi.

        Bổn phận làm con, chúng ta phải làm sao để tâm được an? Có lẽ suốt đời này chúng ta cũng khó mà kiếm đủ tiền để đền đáp công ơn cha mẹ cho thỏa lòng mình. Nhưng điều này không hề ảnh hưởng gì đến việc báo đáp công ơn cha mẹ. Chúng ta có thể thường xuyên về nhà thăm cha mẹ hoặc có thể làm theo khả năng của mình như: Gửi về một ít tiền để cha mẹ có thể đi du lịch đây đó...

      Tuy cũng có lúc chúng ta không kiếm được nhiều tiền nhưng vẫn còn nhiều cách khác để báo đáp. Hiếu kính cha mẹ là việc phải được thực hiện ngay từ bây giờ, xin đừng cố tìm lý do để trì hoãn nữa.

Tác giả: Xuân Thủy Âm Họa Các
                                                                             Ngộ An lược dịch


【感悟亲情】 父母老了如是说
作者:春水音画阁
我的孩子啊,
如果哪天,你看到我日渐老去,
反映慢慢迟钝,身体也渐渐不行时,
请耐着性子试着了解我,理解我……
当我吃的脏兮兮,
甚至已经不会穿衣服,不要嘲笑我,耐心一点,
记得我曾经花了多少时间教你这些事吗?
如何好好的吃,好好的穿,
如何面对你生命的第一次。
当我一再重复唠叨,
说着同样的事情时,
请不要打断我,听我说:
在你小的时候,
我必须一遍又一遍地读着同样的故事,
直到你静静的睡着。
当与我交谈时,
忽然不知道说什么了,
给我一些时间想想。
如果我还是无能为力,不要着急,
对我而言重要的不是说话,
而是能跟你在一起。
当我不想洗澡时,
不要羞辱我,
也不要责骂我,
记得你小时侯,
我曾经用多少理由,
哄你洗澡吗?
当我漫无目的外出,
找不到家的时候,
请不要生气。
不要把我一个人扔到外边,慢慢的带我回家。
记得你小时侯,
我曾多少次因为你迷路而焦急的找你吗?
当我神志不清,
不小心砸碎饭碗的时候,
请不要责骂我,
记得小时侯,
你曾经多少次将饭菜扔到地上吗?
当我腿不听使唤时,
请扶我一把。
就像我当初,
扶着你踏出人生的第一步!
当哪天我告诉你,
我不想再活下去了。
不要生气,
总有一天你会了解,
了解我已风烛残年,
来日可数。
有一天,
你会发现,
即使我有许多过错,
我总是尽我所能给你最好的。
我爱你!
我的孩子。
可怜天下父母心,
终于有一天,
父母去世了。
不要这时候才突然想起,
所有想做,但没做的事;
想说,但没说的话。
这会像榔头般痛击着自己的心!
请所有子女必须记得:
树欲静而风不止,
子欲养而亲不在待!
父母的爱,
是天底下最无私的爱!
好好善待自己的父母!
孔子曰:
今之孝者,
是谓能养,
至于犬马,
皆能有养,
不敬何以别乎?
……  ……  ……
  孝敬父母,其实不用太多的时间和金钱,一句话,一句问候,一个亲吻,一条得热泪盈眶,天下的父母其实都是很容易满足的!短信,一束鲜花,一个拥抱……有时也会让父母感动
  树欲静而风不止,子欲养而亲不待。有一种痛,永远无法弥补,有一种伤口,永远无法愈合。
  也许,为人父母者根本就没有期望能从子女这里收获多少回报,他们只是凭本分、良心为我们做了一切,只是希望子女有出息,活得比自己强而已。
  但为人子女者,如何去获得良心上的安宁呢?也许我们终生都难以赚取足够让我们快意报恩的金钱,但这并不影响我们回报自己的父母。也许我们可以常回家看看;也许我们可以量力而行,花少许的钱让他们做一次短途旅行;也许……
  钱没有挣够的时候,但人的生命确有尽头。孝敬父母,请不要再给自己寻找等候的理由

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét